An Nhược vẫn như trước ngồi ở ghế phụ lái, sau khi thắt dây an toàn xong An Nhược liền dựa người vào lưng ghế, ngửa đầu nhìn mui xe, thở dài một cái thật thoải mái.
Lục Mặc Hiên cắm chìa khóa xe vào ổ khóa, chiếc xe nhẹ nhàng rung lên một cái bắt đầu chuyển động.
Lục Mặc Hiên liếc nhìn bộ dáng mệt mỏi của An Nhược lúc này, lại nhớ đến một màn vừa rồi.
Bạn học cô bị bạn trai phản bội, An Nhược không quản mệt mỏi đêm khuya chạy đến tòa Thị Chính chỉ vì muốn xả giận giúp bạn cô. Hành động này của An nhược rất giống các chiến sĩ trong liên đội, bản thân mình chịu khổ cũng không sao, nhưng tuyệt đối không để cho anh em phải chịu ấm ức.
Lục Mặc Hiên không lên tiếng quấy rầy An Nhược, hai tay nắm lấy vô lăng vững vàng lái xe.
An Nhược quay đầu nhìn Lục mặc Hiên, từ từ nói, "Suy nghĩ của đàn ông có phải chỉ có đàn ông mới có thể hiểu đúng không? Bạn em đã vì Lý Thành Minh mà trả giá rất nhiều, Lý Thành Minh tuy làm bảo vệ ở tòa Thị Chính, nhưng một tháng cũng chẳng kiếm được bao nhiêu. Sau khi tốt nghiệp, hàng tháng bạn học em vẫn phải đưa tiền cho Lý Thành Minh. Lý Thành Minh thì tốt rồi, từ đầu đến cuối chính là một tên khốn nạn, sao hắn không lấy gương ra mà soi xem hắn là ai, còn dám ở bên ngoài câu tam đáp tứ!"
An Nhược càng nói càng tức, hai bàn tay nắm chặt thành quyền.
Lục Mặc Hiên nhìn An Nhược ngồi bên cạnh như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-quan-sung-co-vo-nho-me-nguoi/1224612/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.