Lục Mặc Hiên vững vàng xoay vô lăng, Land Rover màu đen dưới ánh đèn đường mờ nhạt giống như lóe ra một cỗ ánh sáng trầm ổn.
An Nhược thoáng liếc mắt nhìn Lục Mặc Hiên một cái, cô giơ tay chỉ về phía đoạn đường trước mặt.
"Đến ngã tư trước mặt thì anh dừng xe lại đi, đường chỗ nhà em thuê tương đối hẹp. Ô tô vào thì vào được nhưng lúc ra thì rất khó."
An Nhược vừa nói vừa nhìn bề ngang của chiếc Land Rover này, có lẽ cô sai rồi, chiếc Land Rover này không phải là khó ra khỏi ngõ nhỏ nhà cô mà căn bản nó cũng không thể tiến vào đó được.
Mặc dù cũng là một công chức nhỏ ngồi làm việc trong phòng điều hòa, tiền lương 6000, nhưng bây giờ vật giá tăng cao, nhất là lại ở cái thành phố A tấc đất tấc vàng này, 6000 tính là cái rắm gì!
Lục Mặc Hiên đưa mắt nhìn ngã tư trước mặt, chân giẫm nhẹ lên phanh, tốc độ xe chậm lại. Cuối cùng chiếc xe dừng lại cách ngã tử khoảng vài trăm mét.
Tắt đèn pha ô tô, Lục Mặc Hiên giơ tay trái ra mở cửa xe, đôi chân thon dài xinh đẹp bước ra khỏi ô tô.
An Nhược nhìn một loạt động tác đó của Lục Mặc Hiên, có chút ngây người. Anh ấy muốn đưa cô về tận nhà hay sao? Đêm nay anh giúp cô nhiều như vậy nhưng trên người cô cũng chẳng có cái gì đáng để thượng tá Hiên phải làm như vậy cả.
"Anh đưa em vào trong ngõ, nếu đã giúp em rồi, thôi thì giúp đến cùng luôn vậy."
Giọng nói trầm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-quan-sung-co-vo-nho-me-nguoi/1224655/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.