Mặc kệ Lâm tam thiếu đang có mục đích gì, đưa ra hứa hẹn thế này, bọn họ nhất định sẽ tham gia, chia nhau chỗ tốt trong đó.
Trước đem khu mỏ Hắc Thiết thu vào tay. Đây là ý nghĩ chung của rất nhiều thế lực.
Khu mỏ ở đây, mọi người túi ai mà không có bạc, cho dù không có cũng sẽ lập tức trở về lấy, dù sao cũng không có tổn thất gì. Một trăm vạn nghe thì nhiều nhưng trên thực tế cũng không đáng bao nhiêu.
Mọi người ai cũng không chịu bỏ qua cơ hội, hễ là người tự nhận có chút thực lực, đều nhao nhao đặt một trăm vạn bạc để được chia chén súp.
Một trăm vạn.
Hai trăm vạn.
Ba trăm vạn.
...
Hai nghìn một trăm vạn!
Con số cuối cùng đã đạt đến một con số khổng lồ.
"Lâm tam thiếu, hiện giờ có thể để cho chúng ta đi vào kiểm tra rồi chứ?" Bắc Cung Vô Tình cười nhạt.
Nếu như không phải trước đó Lâm Phi uy hiếp một phen, bọn họ chắc chắn sẽ không nể tình, cho mặt mũi mà làm ra một màn này.
Hai nghìn một trăm vạn bạc, một con số khổng lồ. Cho dù là bọn họ cũng không nghĩ tới gộp tất cả lại sẽ lên tới con số này, ít nhiều có chút khiến người đỏ mắt, hận không thể đoạt lấy trở thành vật trong tay.
Khoản bạc này nếu như rơi vào tay Lâm gia, tuyệt đối là một sự trợ giúp lớn.
Đương nhiên, số tiền này bọn họ cho rằng Lâm Phi tuyệt sẽ không có cơ hội đem đi, mà trái lại còn phải giao ra khu mỏ Hắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-dich-thang-cap-vuong/1064747/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.