“Nam Cung Ngọc! Lần này gặp mặt ta cảm thấy hắn khác với lần trước! Lãnh Tuyệt Tâm cười nhẹ mở miệng, ánh mắt khiêu khích nhìn Lăng Tây Nhi.
“Thật sao?” Hắn luôn có dáng vẻ như vậy mà, tâm tình bất định” Lăng Tây Nhi xấu hổ cười cười, rụt tay về khoanh trước ngực.
“Ngươi dường như rất sợ hắn? Lãnh Tuyệt Tâm nhìn vẻ sợ sệt một cách mờ ám của Tây Nhi một cách chăm chú nhưng không muốn vạch trần, chỉ đứng bên cạnh che chở ngăn không cho những người đi đường sơ ý đụng vào nàng.
“Cũng không phải vậy..”Lăng Tây Nhi cúi xuống ngày càng thấp, vừa rồi nàng có nhát gan lắm không?
“Không phải thì tốt, yên tâm đi, ngươi có thể dựa vào ta” Lãnh Tuyệt Tâm vỗ nhẹ vai nàng, thấp giọng an ủi.
Cuộc nói chuyện với Lãnh Tuyệt Tâm lần này giúp nàng hiểu rõ hơn về con người của hắn. Thoạt nhìn hắn có vẻ phóng đãng không kềm chế và hơi quái dị, nhưng thật ra rất biết quan tâm và chăm sóc người khác, trong lúc ăn cơm hắn không ngại giúp nàng lột vỏ tôm. Hắn hoàn toàn không giống Đoan Tuấn Mạc Nhiên, rất thích cười, tiếng cười sang sảng đầy tự tin và kiêu ngạo khiến Lăng Tây Nhi hoài nghi không biết thân phận thật sự của Lãnh Tuyệt Tâm là gì? Nếu nói hắn thuộc giới thượng lưu thì hắn sẽ không nằm yên trên mặt đất giống như một hài tử cho Tây Nhi tìm hiểu, nói không giống thì khí phách và ngạo khí đó khiến nàng không thể xem thường.
Trời đêm trong sáng, vài ngôi sao rãi rác lóe lên trong trời đêm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-diem-vuong-phi/2259924/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.