- ----
Ai có thể không hiểu bản tính của hắn. Nhưng hắn tuyệt đối không cho phép người trong gia tộc họ Bạch không hiểu hắn.
Lần này những người cấp cao trong Bạch Gia đã có một quyết định khá sai lầm. Có thể việc này sẽ dẫn đến nhiều thứ mà họ không tính trước được.
- --
Còn nơi Mộng Lâm, sau khi cô ấy nhìn thấy cảnh Phương Vỹ ôm một cô gái khác trong lòng.
Cô đột nhiên tim đau thắt lại, không hiểu tại sao cô lại bỏ đi một cách nhanh chóng.
Mộng Lâm không muốn tin đó là sự thật, cô sợ lỡ cô bước vào bị họ phát hiện. Họ sẽ như thế nào, phủ nhận, hay ngay lập tức thừa nhận có gian tình.
Quan niệm ba cô dạy cô vẫn nhớ
" Ôm người ta thì phải cưới người ta rồi.."
( ở đâu có cái khái niệm đó vậy nè trời, thật vô lý..)
- -
Nhưng cô không ngờ Phương Vỹ lại tuỳ tiện ôm một cô gái khác trong phòng khi cô chỉ đi vắng vỏn vẹn chưa đầy 2 ngày.
Cô không thể tha thứ cho hắn được.
- --
Mộng Lâm không biết tâm trạng lúc này là thế nào. Cô khó chịu, cô không muốn quay về đối mặt.
Cô không biết cô nên đi đâu, theo quán tính cô cứ đi cứ đi.
Đột nhiên phía sau có một cánh tay ấm áp đặt lên vai cô.
" Anh lại tìm được em, mau theo anh về đi Đàm Thanh.."
Mộng Lâm quay lại nhìn không chút phòng thủ, vì cô biết đó là ai.
Trong đầu cô lúc này nảy ra ý tưởng ngay.
Cô sẽ đi theo Đàm Vũ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-do-nuong-chieu/298768/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.