Lớp học đã chật kín người.
Dù giáo viên vẫn chưa bước vào, cả phòng lại chìm trong sự im lặng đến lạ thường. Không ai nói chuyện, không ai cười đùa. Tất cả học sinh đều tự giác cắm cúi vào sách vở, làm bài tập, tiếng lật sách khe khẽ vang lên trong không gian nghiêm trang như một buổi tế lễ. Đây chính là bầu không khí đặc trưng của một lớp trọng điểm — hoặc ít nhất là thứ mà phó bản đang cố gắng tái hiện.
Người ngồi cùng bàn với Lê Tri không ai khác chính là Đàm Mạn Ngữ. Nhân cơ hội này, cả hai bắt đầu màn làm quen “tình cờ” trước hàng triệu khán giả đang dõi theo qua livestream.
Mộng Vân Thường
"Tôi tên là Đàm Mạn Ngữ," cô gái chủ động mở lời, giọng mang theo chút phấn khích kiểu fan girl gặp thần tượng. "Làm nghề streamer ca hát trên Douyin. Đây là lần đầu tôi vào phó bản... Tôi thật sự rất thích xem livestream của chị!"
Lê Tri quay sang liếc nhìn cô ta một cái, rồi mỉm cười nhẹ. Diễn xuất rất khá — không lố lăng, mà lại tự nhiên đến mức người xem khó lòng nghi ngờ. Đúng chuẩn phong cách của người đã qua huấn luyện chính quy.
Lớp học vẫn im phăng phắc. Dù có không ít người chơi ngồi xen lẫn trong đám học sinh, nhưng họ dường như hoàn toàn không được để tâm đến. Tất cả những học sinh “gốc” của lớp đều chăm chú học tập, không hề bị phân tâm hay ngẩng đầu quan sát xung quanh.
Đàm Mạn Ngữ hạ thấp giọng: "Chỗ này không bình thường chút nào."
Lê Tri khẽ gật đầu.
Quả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-san-choi-quy-quai/2748582/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.