Tô Dung chỉ là cảm giác được một trận ấm áp, loại ấm áp này khác với Hoa mặt trời, để cho cô lấy được sự an ủi trong thế giới lạnh lẽo này.
Mấy người kia cũng bị một màn thần thành này làm cho kinh sợ. Trong mắt của Tạ Kha Kha tràn đầy sự kinh diễm, cẩn thận hỏi: "Đây là... Quỷ quái?"
"Không nên xem thường, Quỷ quái dùng vẻ ngoài xinh đẹp làm cho mọi người giảm phòng bị, đây là hiện tượng rất dễ thấy." Văn Võ vừa nhắc nhở mọi người cảnh giác, vừa đi về phía trước.
Đi đến gần, mới nhìn thấy ở giữa những bông hoa màu đỏ, có hiện ra một trái cây màu đỏ thẫm. Trái cây mượt mà no đủ, nhìn giống như chỉ cần bóp một cái là có thể ra nước, nhìn vô cùng ngon miệng. Một cổ mùi hương kỳ dị tràn vào mũi, lại từ lỗ mũi chui vào đầu.
"Thật là thơm!"
Không biết là ai đang lẩm bẩm, trên mặt Tô Dung nở một nụ cười thỏa mãn. Tất cả xung quanh đều trở nên vô cùng tươi đẹp, mùi hương dị thường kia làm tan ý chí trong đầu, giống như có một đôi tay vô hình, xoa dịu thần kinh của bọn họ.
Cô không có cách nào suy nghĩ, trên mặt là nụ cười si mê. Cảm giác mình giống như đang đi trên đám mây, chân đạp lên bông vải vậy, lảo đảo đi đến chỗ phát ra mùi thơm nồng kia.
"Ầm!"
Đột nhiên, không biết tiếng của ai ngã xuống làm cho Tô Dung thức tỉnh. Trong mắt của cô xuất hiện một tia thanh tỉnh, sau đó vẻ mặt nhanh chóng thay đổi, tiếng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-ta-co-the-nhin-thay-quy-tac-chinh-xac-cua-quai-dam/2750779/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.