“Cạch” một tiếng, cánh cổng sắt đột nhiên tự động đóng lại.Không ai phát hiện có một nữ nhân rối gỗ ẩn trong góc tường, bà ta hẳn chính là mẹ của gia đình năm người này.Mụ mụ rối gỗ đang mặc một chiếc tạp dề màu vàng nhạt, tay trái cầm một cái máy đánh trứng, tay phải cầm dao phay.
Miệng mở to như hình chữ O, Điểm khác biệt duy nhất với chồng và các con của bà ta là bà ta thậm chí không có mắt, hốc mắt là hai cái lỗ đen ngòm.Dường như không tìm thấy mục tiêu, mụ mụ rối gỗ lắc lắc đầu, thận trọng dò dẫm xung quanh ...!Nó hơi nghiêng đầu, lỗ đen đột nhiên đối diện với đôi mắt của Cố Hề Lịch, có một tia sáng nhạt lướt qua trong cái lỗ nơi con mắt bị khoét.
Bà ta sải bước về phía Cố Hề Lịch, đường nơi này cực kỳ không bằng phẳng, nhưng bà ta đã vượt qua địa hình lồi lõm mà không chút trở ngại.Thị giác dùng chung!Mụ mụ rối gỗ không có mắt, nhưng bà ta có thể nhìn thế giới bằng đôi mắt của người khác.Cố Hề Lịch nhắm hai mắt lại, dựng tai nghe.
Mụ mụ rối gỗ mất đi mục tiêu, liền mờ mịt đứng tại chỗ.Bạch Hạo Vũ: “A a a, bà ta đi về phía em.”Cố Hề Lịch: “Nhắm mắt lại!”Mụ mụ rối gỗ lại bất động……Quả nhiên!Cố Hề Lịch thử đi tới, mụ mụ rối gỗ cũng tới gần cô, nhưng lại không công kích cô.
Bà ta chỉ công kích người ‘ có thể nhìn thấy ’ , nhắm mắt lại chính là an toàn.Cố Hề Lịch: “Bất kể xảy ra chuyện gì, cậu đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-luu-thiet-lap-nhan-vat-khong-the-pha-vo/231427/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.