Đầu bên kia im lặng một lát.
” … Sài Lập Tân?”
Rồi từ trong di động truyền đến tiếng hít vào một hơi.
” Cậu còn sống?! “
Giọng này nói là kinh ngạc, không bằng nói như gặp ma hơn.
Sài Lập Tân đen mặt, tức giận đáp: ” M* nó đương nhiên tao còn sống! “
” Nhưng mà…” – Bên kia hình như vẫn không tin. – ” Hứa Tấn Giang nói cậu chết rồi. “
Sài Lập Tân nghe, sắc mặt càng âm trầm hơn.
Hắn siết chặt di động yên lặng một lát, ấn xuống phím video.
Sau một tiếng “Tích” ngắn ngủi, trên màn hình mỏng dẹt trong suốt liền xuất hiện hình ảnh bán thân.
Đối phương mặc đồng phục đen viền bạc, vuốt tóc bóng loáng, mi mắt mảnh dài trên mũi chống cái kính viền vàng.
Sài Lập Tân thấy quân hàm trên vai đối phương liền nhếch môi.
“ Trần Trì, thằng này mày lại ‘Sinh’* à? ”
” Sinh cái rắm!”
*là câu đùa nhưng mình không hiểu là ý chỉ gì lắm.
Đầu kia di động, Trần Trì vừa thấy Sài Lập Tân, cảm xúc trở nên kích động hơn. Hắn nheo mắt lại khó thở hổn hển nói:
” Cậu còn có tâm trạng nói đùa! Chơi mất tích một năm, rốt cuộc cậu chết ở chỗ nào rồi? Có phải quên còn có nhiệm vụ trong người không? Cậu nói coi cậu…”
“ Tôi không quên. ”
Sài Lập Tân thu hồi khuôn mặt tươi cười, lãnh đạm ngắt lời hắn. “ Bằng không tôi sẽ không liên lạc với cậu trước. ”
Vốn nổi trận lôi đình Trần Trì vừa nghe ngẩn người.
Hắn quan sát Sài Lập Tân, thấy hắn gầy vô cùng, thở dài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-han-trong-sinh/1122847/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.