Thực chất, một chưởng vừa rồi Ngô Chính không dùng toàn lực triển khai, hơn nữa còn bị chưởng kình của một tên nào đó quấy rối, suy yếu đi không ít uy lực vốn có của nó. Vi Đà Chưởng khi đả thương Tưởng Khuyết, cũng chỉ còn lại là dư lực mà thôi, ấy vậy mà hắn vẫn chết ngắt ra như thế, thật khó mà tưởng tượng nổi.
Lúc này...
Từ phía lục lâm, một đoàn người dần dần lộ diện, dẫn đầu là một lão hòa thượng thân hình hơi gầy gò, nhân diện phúc hậu, lại có mấy phần khí độ phật môn, quả thực rất không tầm thường.
Lão hòa thượng này đối với Ngô Chính mà nói thì vô cùng quen thuộc, còn có thể là ai ngoại trừ Không Văn thần tăng đây!?
Theo sau lão, hết thảy là sáu tên thanh niên, trên người y phục đại diện cho môn phái của mình, chia đều cho tam đại môn phái bao gồm Côn Luân, Không Động và Hoa Sơn. Ngô Chính không cần dùng Thuật Thăm Dò cũng có thể nhìn thấu sáu người thanh niên này, đồng dạng đều là tuyệt thế sơ kỳ cao thủ, hậu sinh khả úy.
Câu nói “Trường Giang sóng sau xô sóng trước” quả nhiên là không sai.
Cách đây không bao lâu, cao tầng toàn bộ ngã xuống, lúc bấy giờ từ đâu lại mọc lên mấy tên thanh niên, tất cả nếu không đem so sánh với Ngô Chính, thì đều là kỳ tài võ học, được người người ngợi khen.
Khó trách Tưởng Khuyết vừa rồi tâm cao khí ngạo, mù quáng đến trước một bước một lập công!? Cuối cùng phải cam chịu cái chết tức tưởi như thế.
Đoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hiep-huyen-huyen-chi-sat-luc-he-thong/2505958/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.