Đây chính là ý nghĩ “thuận tiện” của Ngô Chính, ngoại trừ việc tích lũy điểm sát lục, bất quá, hắn không biết được tình hình bên ngoài lúc bấy giờ như thế nào.
Bất chợt, Ngô Chính cảm nhận được mấy luồng khí tức quét ngang qua một lượt, cư nhiên thăm dò hết thảy nhân sự bên trong biệt viện.
Mấy luồng khí tức này không quá đỗi xa lạ, Ngô Chính hơi nghĩ ngợi một chút, liền phát hiện danh tính chủ nhân của nó là ai.
Trông qua sở tác sở vi của mấy người này, nhất định là không có ý tốt, Ngô Chính không khỏi chợt nhớ đến câu nói đêm qua của Thiên Nhu Thủy, “ngươi chỉ cần biết, nếu ta xảy ra chuyện bất trắc, nha đầu kia… xem như vô phương.”
“Nguyên lai, ả sớm đã biết trước có kẻ tìm đến mình phiền toái, muốn bức ta làm bảo tiêu!?” Ngô Chính hừ lạnh trong lòng.
Song trong tình huống này, hắn cũng không thể làm khó được đối phương, bất đắc dĩ đành phải gánh đống phiền toái này lên đầu mình.
Hắn hướng ánh mắt vào trong phòng, nhìn ngắm một chút Đông Phương Bạch vẫn luôn bất động nằm đó, song lại cẩn thận khóa cửa phòng lại, liền nhanh chân hướng về phía đình viện đi tới.
Đi ngang qua đại sảnh, Ngô Chính vẫn cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Nhu Thủy, nhưng đối phương hoàn toàn không có phản ứng gì, quả nhiên là muốn giao chuyện này lại cho hắn giải quyết.
Cảm giác bị kẻ khác dắt mũi rất không dễ chịu, Ngô Chính ẩn ẩn còn không kìm chế được xung động, muốn mạnh mẽ một chưởng phá toang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hiep-huyen-huyen-chi-sat-luc-he-thong/2506041/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.