Hoàng Dung đang ngồi trong mật thất cùng Quách Tĩnh, nghe thấy tiếng của Phùng Ngọc Yến, vội vàng vui mừng lên tiếng gọi:
“Biểu tỷ!”
Hoàng Dược Sư là người đầu tiên nhận ra tiếng con gái, vội nhìn quanh kêu lên:
“Dung nhi, ngươi ở đâu?”
Phùng Ngọc Yến đi vào bếp, đưa tay xoay chiếc bát mở cơ quan, lập tức mật thất hiện ra. Mọi người đều ngạc nhiên không rõ tại sao Phùng Ngọc Yến lại biết, nhưng cũng không ai mở miệng ra hỏi, tất cả theo chân nàng đi vào mật thất.
Trong mật thất, Hoàng Dung hai tay vẫn áp sát vào hai tay Quách Tĩnh, nàng khuôn mặt có chút mệt mỏi, lại có nét vui mừng.
Mọi người đều biết Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh đang dùng nội lực chữa thương bằng một phương pháp rất cao minh. Phùng Ngọc Yến quan sát Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung đôi chút, sau đó gật đầu nói:
“Nếu cứ để thế này, Quách Tĩnh sẽ nhân họa đắc phúc, công lực tăng cao một bước. Ta tiễn hai người một hồi tạo hóa đi.”
Nói xong tiến tới bên cạnh hai người, tay trái đặt lên vai Hoàng Dung, tay phải đặt lên vai Quách Tĩnh rồi nhẹ nhàng nói:
“Loại trừ tạp niệm, cẩn thận chú ý.”
Nói xong vận nội lực Cửu Âm cùng Cửu Dương giao hòa, truyền vào cơ thể Hoàng Dung và Quách Tĩnh. Nội lực một âm một dương giao hòa thành một tia nội lực trung tính, hết sức ôn hòa lại bền bỉ chạy quanh kinh mạch hai người.
Quách Tĩnh từ bé đến tận khi gặp Mã Ngọc chỉ chú ý luyện ngoại công, thân thể có ám thương ngầm, không thể nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hiep-tieu-dao-luc/1576514/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.