Sau khi nuốt chửng hợp tử của mười vạn năm hồn thú hóa thành, Sylveon trực tiếp gục ngã xuống đất, cơ thể nó phát ra ánh sáng lấp lánh như các vì sao tỏa sáng trên trời, hiện tượng cực quang lại một lần nữa hiện ra.
“Đ.. Đấy là? Cái.. gì vậy?”
Hình Na bất ngờ, cô đột nhiên được dịch chuyển? Không, đây không là dịch chuyển, mà là thay đổi tầm nhìn, cô đang nhìn thấy cái gì vậy?
“Trên cao, nhìn trên cao”
Một âm thanh trực tiếp vọng lên đầu của Hình Na, tiếng nói của một bé gái xinh đẹp dễ thương đang kêu cô nhìn lên phía bầu trời.
Vô thức làm theo lời nói của thứ âm thanh kỳ lạ đó, bỏ qua sự kỳ lạ đang diễn ra, Hình Na nhìn lên phía trời cao, và rồi ngay sau đó, cô đứng đơ mình.
Cơ thể không tự chủ run lên, mắt cô long lanh như hai viên pha lê vậy, xinh đẹp và cao quý, nhưng từ hai viên pha lê lại đang chảy ra các dòng lệ tuôn dài trên khuôn mặt Hình Na, không được, không dừng được, không hiểu sao cô lại không thể dừng khóc.
“T.Thâ..t xi..nh.. đẹ..p”
Tiếng nói nghẹn ngào nức nở, bầu trời phía trên rực sáng với hào quang của riêng Sylveon, không phải là ánh sáng của cô, không phải là ánh sáng của Eim, nó là của Sylveon, một người cực kỳ quan trọng đối với cô.
Không hiểu sao nhưng mà nước mắt cô cứ chảy.
Từng dòng ký ức cứ hiện lại, những lời nói vô nghĩa của Sylveon từ khi bé còn là Eevee, cho đến khi cô tiến hóa thành Sylveon, hóa thân của loài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-hon-pokemon-tai-dau-la-dai-luc/2244570/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.