Cô vừa mới chuẩn bị đi, chị Văn lại gọi cô lại: “Đúng rồi, thay bộ đồng phục đi!”
Cô ta xoay người đi vào văn phòng của mình lấy một bộ hoàn toàn mới tới: “Thay cái này!”
Bùi Thất Thất nhận lấy, đi vào toilet thay…
Đồng phục của công nhân viên nữ Thánh Viễn, là một chiếc áo sơ mi lụa trắng và một chiếc váy đen dài đến đầu gối kiểu dây đeo vai, kết cấu rất tốt, phong cách rất bảo thủ.
Thế nhưng Bùi Thất Thất như vậy đi tới, mọi người đều hít hà một hơi…
Tiểu Lưu nói đầu tiên: “Lần đầu tôi cảm thấy đồng phục của công ty mình không thuần khiết.”
Bộ quần áo kia mặc trên người các cô thì không sao, nhưng mặc trên người Bùi Thất Thất, đó giống như một loại quả chế thuốc dụ hoặc…
Áo vest nhỏ phía trên, ngoan ngoãn ở trên thân thể, làm nổi bật lên đường cong.
Đặc biệt là Bùi Thất Thất vô cùng gầy, nhưng mà…bộ ngực bức người.
Còn đôi chân này, vừa nhỏ lại trắng… Không cần nói đến đàn ông, đến phụ nữ cũng có thể tưởng tượng ngay lập tức.
Bùi Thất Thất kéo quần áo, có một chút không được tự nhiên.
Chị Văn cũng thu hồi ánh mắt kinh diễm lại, giao tài liệu trên tay cho cô: “Đi thôi, còn trở về lại làm chuyện khác!”
Bùi Thất Thất gật gầu, cầm tài liệu ra ngoài.
Đúng lúc thang máy, thời gian đi là tầng bốn mươi, cô thấy có chút nhàm chán, nên nhìn lên tài liệu trên cùng.
Đó là một phần về sơ bộ nhân sự, là hằng năm Thánh Viễn muốn đổi.
Bùi Thất Thất có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-la-so-mot-ong-xa-cung-toi-nghien/218065/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.