Đường Dục không nói gì nữa, nho nhã nhưng nhanh chóng ăn bánh sandwich trong tay: “Đừng ăn nữa, trên đường thì mua!”
Bùi Thất Thất ngạc nhiên, cô cho rằng, ở bên anh, ngoài việc… phải hầu hạ anh, những thứ khác, thì không quá nhiều loại tình cảm khác.
Nhưng anh lại ăn sáng cùng cô, còn để ý đến cảm xúc và khẩu vị của cô, điều đó đã vượt quá mong đợi của cô rồi.
Lúc này, có tiếng gõ cửa, Đường Dục bước tới mở cửa, bên ngoài khoảng bốn người trông như phục vụ ở cửa hàng, đẩy một giá quần áo lớn…
Đường Dục khẽ mở cửa, cho họ vào, Bùi Thất Thất đứng ở một bên không hề nhúc nhích.
Anh quay lại nhìn cô: “Qua đây chọn một bộ để mặc trước đi.”
Thấy cô ngây người, bèn lấy một chiếc váy đặt vào tay cô, rồi giơ tay nhìn đồng hồ: “Còn hai mươi phút nữa là cô vào học rồi!”
Bùi Thất Thất nhìn bốn người phục vụ đang mỉm cười rồi cô cắn môi dưới.
“Có cần tôi thay cho cô không?” Đường Dục nhướng mày, lạnh nhạt hỏi.
Bùi Thất Thất nhanh chóng cầm bộ váy vào phòng tắm, mấy người phục vụ mang toàn bộ quần áo vào phòng thay đồ…
Đường Dục ở bên ngoài, anh kiên nhẫn chờ đợi, kỳ thực anh đối với cô, thực sự là đã vượt qua ngoài dự tính của anh.
Đối với cơ thể phụ nữ anh cũng không hẳn si mê, thậm chí còn có chút bài xích.
Bùi Thất Thất là người con gái duy nhất anh có thể đụng vào cho đến giờ.
Mà anh lại không phải là một hoa hoa công tử, khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-la-so-mot-ong-xa-cung-toi-nghien/218068/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.