“Cảm ơn!” Cô vẫn cảm ơn anh, Mạnh Thanh Thành đối xử với cô xem như hiền lành.
Mạnh Thanh Thành cười, không ở lại lâu, rất nhanh liền rời đi.
Sau khi anh rời đi, Bùi Thất Thất nhìn xung quanh. Nơi này được trang trí theo phong cách hiện đại, hơn nữa cũng không phải rất mới, thoạt nhìn cũng có dấu vết sinh hoạt.
Cuối cùng cô đi vào phòng ngủ chính, đứng trước cửa phòng thay quần áo, cẩn thận mở cửa……
Bên trong là từng hàng tây trang, cho thấy Đường Dục ở nơi này……
Bùi Thất Thất có chút sửng sốt, cô nhớ không lầm, anh từng nói, thứ sáu thứ bảy anh mới quay về đây…… Thế còn ngày thường thì sao?
Trong lòng cô thấy hơi loạn……
Lúc này, di động của cô vang lên, là bạn học kiêm bạn tốt Trần Tâm Khiết gọi tới, giọng nói có chút hưng phấn: “Thất Thất, cậu mau đến trường. Có chuyện tốt!”
Bùi Thất Thất nhìn bốn phía, không gian ở đây tràn ngập hơi thở của Đường Dục, cho dù người không ở đây, cô cũng cảm thấy áp lực vô cùng.
Cô đè thấp giọng: “Chuyện gì?”
“Cậu tới sẽ biết!” Trần Tâm Khiết nhẹ nhàng nói: “Đừng quên, buổi sáng cậu còn có một giờ học tự chọn!”
Bùi Thất Thất nhìn điện thoại bị ngắt, do dự một hồi, cô vẫn chuẩn bị tới trường học một chuyến.
Cho dù là bị mua, cô cũng không tính cả đời làm phụ nữ của Đường Dục, hơn nữa, cho dù cô nguyện ý, thời kỳ mới mẻ của một người đàn ông như anh cũng chỉ khoảng hai ba năm, cô không ngây thơ như vậy.
Dưới sự dạy dỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-la-so-mot-ong-xa-cung-toi-nghien/218084/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.