Cả Hùng Miêu Nhi và Thắng Huyễn đã say khướt.
Sau khi Thẩm Lãng đi gặp chủ nhân Duyệt Tân Lâu , Hùng Miêu Nhi rủ Thắng Huyễn uống vài chén rượu. Kiều Ngũ nói bị anh khi dể, lại bắt uống thêm chín chén. Nốc xong chén thứ chín, Hùng Miêu Nhi chẳng còn biết trời trăng gì nữa, cứ xách cái bầu rượu đi mời khắp chung quanh. Đã hơn sáu phần say, uống rượu dễ hơn uống nước.
Chu Thất Thất mở cửa phòng, mùi rượu xộc vào nồng nặc. Nàng nhíu mày, nín thở, ngửa đầu ra sau. Hùng Miêu Nhi và Thắng Huyễn xông ngay vào.
Chu Thất Thất thấy Hùng Miêu Nhi say đến thần trí mơ hồ, cũng mừng thầm, cười nói: - Chẳng hay vị huynh đài này đại danh là chi? Có gì chỉ giáo?
Thắng Huyễn đầu lưỡi ríu lại, cười hì hì: - Hắn chính là danh chấn thiên hạ… Hùng Miêu Nhi!
Hùng Miêu Nhi cười lè nhè: - Không sai! Hùng Miêu Nhi… meo meo… meo meo… Miêu nhi… một con mèo lớn… Miêu nhi… meo meo… ha ha ha…
Chu Thất Thất ráng nhịn cười: - Thì ra là Miêu huynh, ngưỡng mộ đã lâu!
Hùng Miêu Nhi: - Mèo ta tới đây lần này, trước là vì Thắng huynh làm mai…
Đưa tay vỗ mạnh lên vai Thắng Huyễn, cười lớn: - Đã tới đây rồi, muốn nói gì thì nói đi.
Thắng Huyễn cúi đầu cười hì hì: - Tôi… cái này… tôi…
Hùng Miêu Nhi cười hăng hắc: - Ha ha ha… hắn không nói được… để tôi thay hắn. Tiểu tử này kể từ khi thấy cháu gái của huynh đài, thần hồn điên đảo, nhất định phải nhờ tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-lam-ngoai-su/2614149/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.