Sau khi rời khỏi nhà Tưởng Thi Văn, Hạ Nghiêu vẫn có chút không dám nhìn thẳng Chu Độ.
Lúc nãy sau khi Chu Độ làm xong cái hít đất cuối cùng, chẳng biết là cố ý hay thật sự là mệt hết hơi, ngay lập tức đè lên người Hạ Nghiêu.
Hạ Nghiêu đang chuẩn bị đưa tay đỡ hắn lên, không nghĩ tới Chu Độ cư nhiên lén lút hôn một cái vào cần cổ cậu, dọa Hạ Nghiêu cả người cứng đờ. Bị nhiều người nhìn như vậy, cậu cảm thấy vừa căng thẳng lại vừa kích thích.
Bữa tiệc trong nhà Tưởng Thi Văn vẫn còn đang tiếp tục, những người ở lại đều là nhóm chị em tốt cùng với bạn trai của nhỏ, Chu Độ vốn chẳng muốn đến tham gia, vì vậy thừa cơ lôi kéo Hạ Nghiêu tìm đại cái cớ rời khỏi bữa tiệc.
Trước khi đi Hạ Nghiêu cảm thấy ánh mắt Tưởng Thi Văn nhìn mình có chút ý vị thâm trường* hơn bình thường, vì vậy cậu đụng đụng cánh tay Chu Độ hỏi hắn: “Chuyện kia, Tưởng Thi Văn… có phải nghi ngờ bọn mình rồi không?”
*ý vị thâm trường: ánh mắt hàm chứa một ý gì đó mờ ám, mang theo chút chọc ghẹo.
Chu Độ ấp a ấp úng không dám trả lời câu hỏi của Hạ Nghiêu, càng không dám nói cho Hạ Nghiêu rằng Tưởng Thi Văn đã biết tỏng quan hệ của bọn họ, bởi vì hắn nhận ra, Hạ Nghiêu hình như rất để ý đến cách nhìn của người khác về quan hệ của bọn họ.
“Em có đói không, bọn mình đi ăn khuya đi.”
Hạ Nghiêu lắc đầu nói: “Đã tối như vậy rồi, vẫn là về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-luon-nghi-toi-khong-yeu-em-ay/1053832/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.