"Không có vấn đề gì đâu." Kiều Lương tiến lên một bước đứng trước mặt Cam Viện, "Nghe nói hôm nay em xin nghỉ phép.
Không bằng..
tìm chỗ ngồi một chút?"
"Tôi không thể so sánh được với người độc thân như anh" Cam Viện cười nói "Quần áo của Tiểu Đường đang rất nhiều, còn chờ tôi giặt đây"
Anh khoanh tay "Nhắc mới nhớ, hình như anh chưa đến nhà em, không đồng ý cho anh đến nhà hả?"
"Chủ nhà đã thông báo cho tôi chuyển đi, đồng ý cũng không được, để lần sau đi."
Tưởng như là đùa giỡn, nhưng đó là thấy chiêu phá chiêu, tức là vừa giữ thể diện cho Kiều Lương mà cũng không cho anh ta một chút cơ hội để bước gần hơn.
"Khi nào thì chuyển đi, anh đi làm lao động miễn phí, nhân tiện biết nhà em luôn."
"Đến lúc đó rồi xem tình huống thế nào, nếu như có đồ vật lớn không di chuyển nổi thì chắc chắn sẽ gọi điện thoại cho anh." Cam Viện nắm lấy chìa khóa trêи bàn, "Vậy tôi đi trước nhé?"
"Cùng nhau đi."
Đi trước một bước, anh ta ga lăng nhẹ nhàng mở cửa cho cô.
Cam Viện khẽ nhướng mày, "Anh không cần đi làm hả?"
Kiều Lương đỡ cánh cửa nhún vai, "Tôi từ chức rồi."
"Phải không?"
Cam Viện trêи mặt không có quá nhiều biểu cảm ngạc nhiên, những người giống như anh ta, làm sao có thể ở chỗ này làm việc được?
Nhìn cô bước ra khỏi văn phòng, Kiều Lương giúp cô đóng cửa, bước nhanh hai bước đã đuổi kịp cô.
"Em không tò mò nguyên nhân sao?"
Cam Viện nhấn nút thang máy đi xuống.
"Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1162327/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.