"Chưa xong.
"
Rõ ràng là hai từ không biết xấu hổ, nhưng từ trong miệng anh thoát ra vẫn như cũ thể hiện sự tao nhã.
Vừa nói, ngón tay cái của người đàn ông hơi cong, ngón tay anh duỗi từ trêи bàn tay rồi chạm vào lòng bàn tay của cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
Dáng vẻ đó, nhìn tự nhiên và thân mật, giống như một hành động ái muội giữa những người yêu nhau.
Khi đầu ngón tay anh chạm vào lòng bàn tay cô, một cảm giác tê dại lạ lùng giống như dòng điện truyền ra từ nơi tiếp xúc.
.
Cô giơ tay lên, hất tay anh ra và siết chặt con dao trêи bàn ăn.
Trong lòng cô thầm quyết định nếu người này còn không kết thúc, cô sẽ dùng con dao trêи tay đâm thủng mu bàn tay anh ta.
Hoàng Phủ Quyết không tiếp tục nữa, bàn tay thu lại, cầm lấy dụng cụ ăn uống của mình.
"Vé máy bay là khi nào?" Cam Viện cầm lấy dụng cụ ăn uống rồi hỏi.
Ở phía đối diện, Hoàng Phủ Quyết bình tĩnh cắt trứng trêи đĩa.
"Lúc ăn cơm không nói chuyện, không tốt cho dạ dày.
"
Trước đây lúc ba người cùng nhau ăn cơm, cô đã dùng lời nói như vậy để ngăn cản anh nói chuyện với Cam Đường.
Người này đây là lấy cách của người trả về cho người, anh thật sự là một người hẹp hòi thù dai.
Trong lòng oán thầm, Cam Viện giơ dao nĩa lên để cắt trứng, cô biết tay nghề của Kiều Lương, món ăn anh làm ăn ngon, với lại lãng phí cũng không phải là thói quen tốt.
Ăn no mới cớ sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1162334/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.