Cái tay có da thịt trắng nõn, ngón tay thon đẹp, nhìn mềm mại nhưng lại có sức mạnh kinh người.Lưu Sướиɠ chỉ cảm thấy cánh tay mình đau đớn như sắp gãy, vừa ngẩng mặt lên liền bắt gặp một đôi mắt tức giận.Cam Viện giơ tay hất một cái, Lưu Sướиɠ lui về sau hai bước mới có thể đứng vững.Bị Cam Viện đẩy thiếu chút nữa ngã xuống, Lưu Sướиɠ vừa muốn phản công lại, Cam Viện liền bảo vệ con mình như một con gà mái bảo vệ gà con, ánh mắt lạnh lùng nhìn mặt Lưu Sướиɠ, lạnh lùng mở miệng "Quản lý Lưu, cô đang làm gì vậy?"Cô chưa bao giờ nuông chiều con mình, nhưng nói về che chở cho con, cô tuyệt đối là là đệ nhất thiên hạ.Con trai của cô, cô có thể nói có thể mắng có thể phạt.Người khác?Một ngón tay cũng không được đụng vào!"Làm gì?" Lưu Sướиɠ xoa xoa cô tay bị cô bóp đau, lạnh lùng hừ một tiếng "Con trai cô trộm đồ của tôi, tôi bảo nó giao ra, có gì sai?Trộm?Nghe được chữ này, mặt Cam Viện liền lập tức lạnh mấy phần." Nói bậy, con trai tôi không thể nào trộm đồ "Loại chuyện này, đánh chết cô, Cam Viện cũng sẽ không tin." Đúng vậy, chị Lưu.
Tiểu Đường đứa nhỏ này chắc chắn sẽ không trộm đồ "Bên cạnh nhân viên cứu hộ cũng chủ động nói giúp Cam Đường," Cô cẩn thận tìm lại một chút, có phải hay không rơi ở phòng làm việc rồi? "Cam Đường thường tới bơi lội, cùng nhân viên làm việc ở đây hết sức quen thuộc, thứ nhất là bởi vì có quan hệ với Cam Viện, thứ hai đứa nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-mang-thai-chong-lo-lang-muon-co-dua-thu-hai/1162534/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.