Thực tế thì buổi “tâm sự” này đã đi vào ngõ cụt.
Còn trên mạng, cuộc trò chuyện vẫn dừng lại ở câu: [Gặp mặt đi, tôi cho cậu sờ], đối với Vưu Tốc mà nói, câu này quá kích thích.
Phần kích nằm ở ba chữ đầu tiên.
Còn ba chữ “cho cậu sờ” thì Vưu Tốc hiểu rõ, đây chỉ là mồi nhử mà thôi.
Quả nhiên anh vẫn chưa từ bỏ ý định muốn tìm ra người đứng sau màn hình, hẹn cô ra ngoài để “xử lý” một thể.
Vưu Tốc rụt cổ lại, cố gắng kéo chủ đề quay trở lại: [Tôi vẫn thích ngắm online hơn haha.]
Gửi xong tin này, còn chưa kịp về đến dưới ký túc xá thì đã nhận được hồi âm từ Tưởng Trì Kỳ.
Nhớ đến những lời mạnh bạo của anh lúc ở trên xe, cô ngần ngại không dám mở khung chat, chỉ dám liếc nhìn vào biểu tượng cuộc trò chuyện.
Dưới tên của anh xuất hiện một dấu chấm đỏ nhỏ, hiển thị hai chữ [hình ảnh].
Không thể diễn tả rõ ràng bằng lời, hai chữ [hình ảnh] ấy khiến Vưu Tốc cảm thấy mơ hồ.
Kết hợp với cuộc trò chuyện vừa rồi giữa hai người. Vưu Tốc mơ hồ cảm thấy lời cảnh cáo của mình có tác dụng ngược, khiến anh tỉnh ngộ, quyết định buông thả bản thân, trở thành “anh đẹp trai từ bi” đăng ảnh thiếu vải của mình lên mạng xã hội cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.
Cho nên tám phần mười bức ảnh này là ảnh cơ bụng của anh.
Tưởng Trì Kỳ chắc chắn không phải người sau khi nói chuyện với cô xong mới đột nhiên tỉnh ngộ rồi chụp ảnh.
Bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngay-tho-chuoc-bac-phong/1523976/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.