Thế giới sắp tận thế rồi… phải không?
Dưới sự căng thẳng tột độ, từ đầu đến tay, Vưu Tốc cảm thấy như da đầu và các ngón tay đều cứng đơ, trái tim trong lồng ngực đập loạn xạ, như thể sắp nhảy ra ngoài. Đến khi Tưởng Trì Kỳ từ phía sau vòng ra trước mặt cô, cô mới có chút động tĩnh.
Từ việc cứng đờ cầm điện thoại, cô chuyển sang việc vùi mặt vào đầu gối.
Xấu hổ như thể làm trò lén lút, cô che kín mặt mình lại.
“Có vẻ như cậu không biết chơi Hàn Tín.”
Tưởng Trì Kỳ nói với giọng điệu nhạt nhẽo, chỉ ra sự thật.
Đâu chỉ có thể, cô còn chưa từng chơi game này bao giờ luôn.
Vưu Tốc cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Tưởng Trì Kỳ đang quét qua đỉnh đầu mình, cả người cô càng lúc càng căng cứng.
Không biết anh đã đứng sau lưng từ khi nào, nếu cả quá trình cô vào wechat của Phong Sở Du để xóa kết bạn với avatar có hình con mèo quen thuộc ấy bị anh nhìn thấy thì….
Tầng bảy….
Nếu may mắn, nhảy xuống có chết luôn được không vậy?
Chiếc vỏ bọc trên mạng mà cô che giấu bấy lâu nay chính là lá chắn bảo vệ của cô, là không gian cá nhân duy nhất để cô tạm thời thoát khỏi chính mình.
Bây giờ lớp vỏ bọc bị gỡ bỏ, không gian riêng tư bị người lạ xâm nhập khiến Vưu Tốc ngột ngạt không thở nổi.
Không khí ẩm ướt sau cơn mưa tràn vào cơ thể qua cổ họng, chỉ cần tưởng tượng đến tình cảnh bị vạch trần sau đó, hơi thở của cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngay-tho-chuoc-bac-phong/1524138/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.