“Tao tin Tốc Tốc mà biến thành khỉ thì sẽ nổi điên rồi chém gϊếŧ lung tung, nhưng không tin nhỏ này sẽ nói mấy câu đại loại như gửi phim người lớn cho tôi đâu.”
“Tao thì khác mày, tao không tin hết.” Tần Lâm nói.
“Là sự thật đấy, chính mắt tụi tao nhìn thấy mà.”
Những người khác trong ký túc xá 305 đồng thời im lặng.
Hằng ngày Vưu Tốc chỉ đến 3 nơi duy nhất chính là thư viện, căng tin và ký túc xá, các hoạt động sau giờ học cô cũng tham gia tích cực, ngay cả câu lạc bộ cũng tham gia, ngoại trừ chuyện không gần nam sinh thì lý lịch của cô có thể gọi là một chiến binh đa giác điển hình.
Nếu trạng thái tinh thần của Vưu Tốc không được tốt, thì trong cái phòng 305 này chẳng có ai khỏe mạnh cả.
“Hay là đùa?” Mạn Mạn nhíu mày tự hỏi.
“Vậy mày định giải thích thế nào về việc nó uống hết 2 lon bia trong vòng năm phút?”
“Thật ra bình thường quá mới kỳ lạ ấy, đều là con người như nhau cả mà, cũng phải có nơi để trút bỏ cảm xúc chứ?”
“Tao có ý kiến này.” Tần Lâm giơ tay.
“Nói nghe xem nào.”
“Hay là Tốc Tốc mất cân bằng nội tiết tố vì lâu ngày không nói chuyện với con trai?”
“Hormone thì liên quan gì đến đàn ông?”
“Có chứ sao không, con người cũng là động vật, đều là bản năng cả mà.”
“Không phải nó có thể tiếp xúc với trẻ con cả các ông bác lớn tuổi sao?”
“Không giống nhau. Trẻ con với người già sao có thể kí©h thí©ɧ nội tiết tố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngay-tho-chuoc-bac-phong/1524013/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.