Chương 76
Đang chăm chú kỳ cọ , thì bụng THẢO QUYẾT MINH réo lên ầm ĩ , cô ôm bụng nhăn nhó nhìn anh nếu máo Đó… Đói~~ Anh đang nằm dựa vào thành bồn hưởng thụ thấy cô mếu máo như vậy , thì vội chồm dậy ôm nhẹ lấy cô - Chết ! Anh quên mất ! Cả ngày hôm qua bắt em làm việc vất vả mà không cho ăn gì? Anh xin lỗi! Ngoan ! Tắm xong rồi ! Mình xuống nhà ăn cơm nhé! *gật gật* Thấy cô đồng ý , anh liền bế cô ra ngoài , rồi xả nước sạch lại thân thể cho cả hai. Mới dịu dàng mặc quần áo vào cho cô. Sau đó vội vàng đưa cô xuống nhà ăn. Lúc ở trong bồn tắm anh đã khó chịu lắm rồi , nhưng thấy cô đói mặt mũi nhăn nhó khổ sở như vậy , anh không lỡ ép cô . Đành phải cố gắng nhịn xuống ham muốn bản thân , để đưa cô đi giải quyết cái bụng đã. Có mấy ngày anh bị thương mà mặt cô đã gầy hốc hẳn đi , cơ thể cùng không đầy đặn như trước nữa… Anh thấy vậy thì xót lắm , bây giờ anh đã khỏe hẳn rồi , nhất định sẽ chăm sóc , bồi bổ cho cô thật tốt. Ôm cô xuống phòng ăn trước sự ngơ ngác lẫn ngạc nhiên của mọi người. - Ông chủ! - ừm - Ơ! Tiếng Ơ thay cho sự ngạc nhiên của Quyết Minh , cô ngơ ngác nhìn những người xa lạ trước mắt mình , ngay cả bác quản gia cũng lạ luôn - Anh bác quản gia và người làm đâu hết rồi? Sao nhàTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/2376531/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.