KHI anh vừa ngất đi , cũng là lúc cô giật mình…nhìn xuống tay mình…Hai bàn tay dính máu đỏ tươi , mùi tanh ghê sợ.
- Gì thế này ? Sao tay tôi lại nhiều máu thế này ? Phòng Phong tôi bị làm sao đây ? Huhuhu… Máu… Máu … - Phu nhân ! Người đừng sợ ! Đây chỉ là vô tình dính phải máu ai đó thôi !tý nữa vào trong nhà rửa sạch tay rồi chúng ta về. ” không biết Anh Hai thế nào rồi , đã cầm được máu chưa? ” - Nhưng mà máu của ai ? Dõ dàng tôi chỉ ở bên Bối Phong thôi mà . BỐI PHONG! Chẳng lẽ là của anh ấy ?*kinh ngạc* Chảy nhiều máu thế này ? *hoảng hốt* Không được ! Tôi phải ở bên anh ấy Bối Phong à!… Nghĩ đến anh bị thương nặng , cô không do dự quay đầu chạy ngược lại trở về bên anh. Nhìn xuống tay mình ,tim cô như quặn thắt , đau đớn vô cùng … Sao cô lại vô tâm như thế chứ , anh bị thương nặng như vậy mà cô không biết gì , chắc chắn anh chảy rất nhiều máu thì tay cô mới ướt đẫm thế này… Bây giờ cô mới hiểu cảm giác sợ hãi , đau đớn , lo lắng cho người khác là như thế nào? Rất đau , nỗi đau đó như bóp nghẹn con tim , cô hoang mang , hoản loạn khóc lớn , mong rằng anh đừng có chuyện gì xảy ra … Nếu anh có mệnh hệ gì … Ai sẽ là người chăm sóc cô , yêu thương cô ,quan tâm cô , bảo vệ cô đây . Càng nghĩ côTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-ah-em-tron-duoc-toi-sao/2376604/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.