Bây giờ đã hơn 10h đêm rồi . mà nó lại lục cục lăn qua lăn lại chỉ bởi lí do rất đơn giản: cái bụng của nó đang biểu tình. Nó phải mất khá lâu mới luyến tiếc chiến giường mà mò đầu dậy,nó quyết định ra ngoài tìm gì lót bụng cái rồi tính sau.Nói là làm nó thẳng tiếng đi thay đồ rồi tha chếc BMW phóng nhanh ra xa lộ tìm nhà hàng hải sản.Nó đi lòng vòng mãi chả thấy cái quán quỹ quái nào.
-Trời ạ!! bộ nhà hàng chết hết rồi chắc.!! Nó cau mài giận dữ tăng tốc phóng như bay về phía trước.
Bỗng nó thắng lại , làm gây ra tiếng động rất lớn ,mọi người xung quanh nhìn nó bằng ánh mắt không mấy là thiên cảm.
-Haizzzzz. ..chán quá đành phải vào đây lót dạ thôi.
Nó giờ đang đứng ở cửa một quán bar Sao Mai, tiếng nhạc thì sập sình sập sình.......Nó vừa bước vào đã làm người khác chú ý rồi. Nó vẫn như mọi ngày đạp cửa làm chui vào.
-Người đâu mà mất lich sự vậy trời.'' Một con nhỏ uốn éo như lươn lên tiếng
-Xấu mà chảnh.!! ''nhỏ nữa lên tiếng
-Thôi nhảy đi,kệ nó.!! con nhỏ kế bên khôn khéo khuyên ngăn bạn chớ không lạng quạng lại có chuyện.
Nó nảy giờ nghe tất tần tật nhưng bất cần, đi ngang qua rồi tìm một bàn trống ngồi xuống.
-Ôi.. người đẹp kìa mầy.!! một thằng già khằn chỉ chỉ tay về hướng nó.
Nó đang ngồi nhâm nhi li rượu để lót cái bụng hám ăn của mình, thì thằng già đó rề rề lại bên nó.
-Cô em sao ngồi buồn vậy?' lão già vuốt vuốt lưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-lay-anh-nha/1019907/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.