Màng đêm dần buông xuống bao trọn cái gọi là yêu thương.''Định mệnh''' đơn giản chỉ là hai từ nhưng sao nó khiến ta rơi nước mắt và đau đến ngẹt thở thế này.Có phải tạo hóa cho ta gặp nhau, yêu nhau là một sai lầm không đáng có. Thật sự đó là hạnh phúc hay chỉ là nỗi đau đang ngự trị trong em và anh
Giờ trước mặt nó là một toàn biệt thự huy nga,được bóng tối ôm trọn vào lòng,nó chỉ thấy được bên tong rất rộng và có rất nhiều loài hoa đang he môi cười chào đón nó.Có lẻ nếu là một người khác thì chắc họ đã mắt chữ A mồm chữ O mà chiêm ngưỡng cái vẽ đẹp huyền bí của ngôi nhà này.Nhưng nó thì lại ngược đời vậy đấy,giờ nó chỉ muốn phá tan cái con quỹ đáng ghét trước mặt.
Nó mặt đằng đằng sát khí đá cửa cái Rầm mà xông vào, làm mọi người trong nhà được phen toát mồ hôn hột.
-Dạ ,chào tiểu thư.''' bọn người làm cố gắng bình tĩnh để không lăn ra xỉu.
-Không còn việc của các người nữa.'' Nó giờ trông thật đáng sợ, cứ như con hổ đói muốn ăn thịt người ấy chứ.
-Dạ.'' họ đồng thanh trả lời, rồi mạnh ai lấy cong giò bỏ chạy chớ ở lại có mà chết tươi à.
-Tiểu thư... ! Quản gia Trinh ở đâu xuất hiện làm nó thoáng đứng tim.
-Ơ!! sao bác lại ở đây.'' Nó hơn ngạt nhiên khi trông thấy ông Trịnh.
-Dạ là do ông bà chủ kêu bác qua chăm sóc Tiểu thư.!!!
Ông Trịnh vẫn biểu hiện như kẻ trên người dưới mặc dù nó không xem ông như kẻ ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ngoc-lay-anh-nha/1019908/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.