Sáng hôm sau cô tỉnh lại đầu cô mơ hồ đau nhức, mắt khó khăn lắm mới mở được ra. Cô tỉnh dậy ở một nơi lạ lẫm khiến cho cô hơi sợ, nhìn xuống giường thì cô thấy cơ thể mình không có lấy một mảnh vải nào hơn nữa người nằm cạnh cô thì tay chân đang không yên phận trên người cô. Cô đang định bước xuống giường thì đúng lúc Hắc Vân tỉnh lại kéo cô ngồi gọn trong lòng mình.
"Chị là ai mau buông tôi ra" Cô hốt hoảng vùng vẫy.
"Chị là ân nhân của em" Nàng cố giữ không để cô chạy thoát.
"Chị buông ra, tôi không quen chị. Chị là ai, tôi là ai" Cô vẫn đẩy nàng ra.
"Ra là mất trí nhớ" Nàng im một hồi rồi cười gian.
"Em chỉ cần biết mạng này của em là do tôi cứu nên từ giờ em là người của Hắc Vân này" Nói rồi nàng đè cô xuống giường.
Cô vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì môi hai người đã chạm nhau. Hắc Vân mút nhẹ lấy môi cô, cắn nhẹ lấy nó rồi từ từ đưa lưỡi vào bên trong. Cô dường như không biết hôn nên rất vụng về để cho nàng áp đảo hoàn toàn. Tay chân nàng không để yên sờ soạng khắp người cô làm cơ thể cô nóng dần lên.
"Ưmm..." Cổ họng cô đã không kiềm được mà rên lên. Như một liều thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ khiến cho du͙ƈ vọиɠ của người nghe bùng phát lên.
Hắc Vân buông tha cho đôi môi đã bị nàng làm cho sưng lên kia, di chuyển xuống dưới phần cổ. Cô cố gắng đặt hai tay lên vai nàng cố gắng đẩy nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nhat/2615813/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.