Hắc Vân không nhúc nhích gì nhìn cô. Có vẻ cô rất đau dù đã ngất nhưng cặp mày của cô như dính vào nhau. Hắc Vân nằm xuống ôm lấy cơ thể cô, hôn lên trán cô.
"Từ giờ chị sẽ bảo vệ em" Hắc Vân ôm chặt lấy cơ thể cô mà tự hứa với bản thân là phải bảo vệ cô gái này bằng mọi giá. Cũng may người đầu tiên của cô là nàng nếu để người khác liếm lấy cô chắc chắn nàng sẽ phát điên lên mất.
Đến bốn giờ chiều cô mới lờ mờ tỉnh dậy. Cô cố gắng ngồi dậy nhưng cơn đau phía dưới lại khiến cô đau đớn.
"A...đau quá" Cô nắm chặt lấy nệm giường để cơn đau bớt đi.
"Em dậy rồi à. Cẩn thận không đau" Hắc Vân chạy lại ân cần đỡ lấy lưng cô dựa vào người mình.
"Có đau lắm không" Nàng ân cần quan tâm hỏi han cô.
Cô mới ngủ dậy nên đầu óc cẫn còn mơ hồ đầu khẽ gật gù. Hắc Vân nhìn thấy mà cảm thấy quả thực cô rất đáng yêu.
Được một lúc thì cô sực nhớ tới những chuyện hồi sáng. Cô liền đẩy Hắc Vân ra ôm lấy cơ thể mình và nhìn nàng với ánh mắt căm hận. Dường như hiểu chuyện gì nên Hắc Vân cũng không ép cô.
"Em sao vậy hận tôi lắm à" Nàng hỏi cô với một khuôn mặt buồn.
"Phải" Cô cắn răng để nói ra từ đó.
Dù biết trước câu trả lời của cô nhưng chính miệng cô nói ra vẫn làm Hắc Vân thấy đau.
"Em từ giờ là người của tôi nên phải nghe lời tôi" Giọng nói lạnh lùng bắt đầu vang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nhat/2615814/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.