Chương 1968:
Mỗi khi cô ngồi trên xe lăn, Tư Mộ Hàn lại thích ngồi trước mặt cô để nói chuyện.
Như vậy thì Nguyễn Tri Hạ không cần ngẩng đầu nhìn anh, cúi đầu là có thể thấy anh.
Tư Mộ Hàn không phải người thích nói lời ngon tiếng ngọt, dịu dàng cẩn thận cũng không phải chuyện anh am hiểu.
Nhưng sau khi ở bên Nguyễn Tri Hạ, anh giống như tự mò mẫm tự hiểu, cứ tự nhiên mà học được.
Nguyễn Tri Hạ lên tiếng: “Vâng.”
*
Trong phòng nghỉ có cà phê và hoa quả.
Có người vào rót nước cho bọn họ, bị Tư Mộ Hàn nhìn đuổi ra ngoài.
Sau đó, Tư Mộ Hàn tự mình rót nước cho cô.
Nguyễn Tri Hạ không khỏi lại nằm ngủ mê một giấc mơ dài.
Lúc trong mơ, cảm thấy tất cả rất rõ ràng.
Nhưng sau khi tỉnh lại thì cũng chỉ còn hình ảnh Tư Mộ Hàn là rõ ràng.
Tư Mộ Hàn rót nước bưng tới, chợt nghe Nguyễn Tri Hạ nói: “Lúc nằm viện, em đã mơ một giấc mơ rất dài.”
Tư Mộ Hàn để cốc nước vào tay cô, sau đó mới lên tiếng: “Ừm.”
“Em mơ thấy chuyện xảy ra khi còn bé.” Nguyễn Tri Hạ cầm cốc nước trong tay, không ngừng nhìn anh.
Tư Mộ Hàn nghe vậy thì hơi ngẩn ra, sau đó ngồi xuống cạnh cô.
“Chuyện hồi nhỏ?” Anh nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may/775333/chuong-1968.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.