Nghe vậy, Lý Thanh từ trên ghế sô pha đứng dậy: "Ý của anh là Cảnh Như Yến đang mượn đao giết người! Chuyện cô ta nói mình thích Bạch Cẩm Sương đều là giả sao? Cô ta thích Mặc Tu Nhân, nhưng anh ấy lại đánh giá cao năng lực của Bạch Cẩm Sương, vì thế cô ta liên coi Bạch Cẩm Sương như kẻ thù, nhưng lại không tự mình ra tay, mà lợi dụng em để đối phó với Bạch Cẩm Sương?" Lý Thanh biết chuyện Cảnh Như Yến thích Mặc Tu Nhân.
Tuy nhiên, cô ta chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình sẽ bị Cảnh Như Yến lợi dụng.
Nhìn thấy bộ dạng tức giận và khó tin của Lý Thanh, Vân Thành Nam cảm thấy có chút đồng cảm: "Tại sao lại không thể chứ? Chuyện tôi thích Bạch Cấm Sương cũng không phải là chuyện gì đáng xấu hổ, vì thế tôi cũng không cần phải lừa dối cô, nhưng bây giờ tôi với cô ấy chỉ là bạn bè bình thường thôi, cô hiểu ý tôi chứ?" Cả người Lý Thanh như chịu một đả kích lớn, lung lay sắp đổ.
Cô ta tự lẩm bẩm: "Em...!đã hiểu!" Đột nhiên cô ta ngẩng đầu nhìn Vân Thành Nam, giọng nói mang theo chút căm hận mà Vân Thành Nam không thể hiểu được, nói: "Là Cảnh Như Yến lừa dối eml" Nếu không phải nghe lời xúi giục của Cảnh Như Yến, cô ta sẽ không đi đối đầu với Bạch Cấm Sương, sẽ không động tay động chân vào đồ uống của người khác, cũng không trao thân cho một tên cặn bã như Cận Thần Huy.
Nghĩ đến đây, mắt cô ta đỏ hoe! Thành Nam có chút bất đắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1677705/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.