Bạch Cẩm Sương nhìn Mặc Tu Nhân, mím chặt môi.
Trong giây lát, cô xoay người nhìn về phía Cảnh Như Yến: "Cô Cảnh, tôi có thể hỏi một câu vì sao cô lại muốn tôi thiết kế cho cô không? Dù sao trước kia hai chúng ta tham dự sinh nhật của bà chủ nhà họ Vân cũng không vui vẻ gì lảm!"
Cảnh Như Yến nghe vậy, vẻ mặt hơi cứng lại lập tức cười ra tiếng: "Sao nhà thiết kế Bạch lại nói vậy chứ, chuyện vặt vãnh tôi vốn không để trong lòng, khi đó đang nổi nóng nên có lẽ không biết lựa lời, nhưng cũng qua hết rồi, cô không nhắc tôi cũng quên rồi ấy!"
"Hơn nữa cô là nhân viên đắc lực của Tu Nhân, tôi rất thích số trang sức đá quý mà cô đã thiết kế cho Lý Thanh, tôi rất vui khi trở thành bạn bè với cô, cũng muốn giao dịch kinh doanh với trang sức đá quý Hoàng Thụy nữa.
Sao thế? Cô sẽ không vì việc đó mà mang thù với tôi đó chứt" Cảnh Như Yến nói xong còn bày ra vẻ mặt vừa vô tội vừa khoan dung độ lượng nhìn Bạch Cẩm Sương.
Bạch Cẩm Sương nhíu mày: "Cô Cảnh nghĩ nhiều rồi, khi đó tôi cũng không chịu thiệt chứ nói gì kết thù với cô!" Nghe Bạch Cẩm Sương nói vậy, Cảnh Như Yến nhớ lại cảnh tượng bị hắt rượu vang đỏ khi đó, cô ta suýt nữa đã không giữ được nụ cười trên mặt.
Cô ta cười sượng: "Không mang thù là được rồi!" Bạch Cẩm Sương tiếp tục nói: "Cô Cảnh muốn tôi thiết kế trang sức đá quý cho cô cũng không phải là không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-ca-the-gioi-cho-nguoi-ly-hon/1677718/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.