Sáng sớm, ánh nắng từ đằng đông xuyên thấu qua cửa sổ sát mặt đất, xiên chiếu vào bên trong căn hộ của Tô Hiểu Du.
Hôm nay là chủ nhật, không phải đi làm. Cô thực hiện xong quá trình vệ sinh cá nhân liền vươn vai đi đến phía tủ lạnh, bữa sáng này không biết nên ăn gì. Chỉ là khi mở cánh tủ lạnh ra đến một cọng rau cũng không còn, bên ngoài cánh tủ chỉ còn vài quả tranh cùng ít hành lá. Tô Hiểu Du mặt mày ỉu xìu, bước chân mệt mỏi về phía tủ lớn tìm quần áo. Còn sớm như vậy chi bằng đi siêu thi mua một chút đồ ăn, bữa ăn hôm qua đối với cô còn chưa đủ, đã vậy còn dầm mưa, mệt mỏi trong bệnh viện với mùi thuốc khử trùng. Điều này làm cái bụng của cô giờ đây càng thêm sôi sục, bỏ gì thì bỏ chứ không bỏ ăn!
Một thân bận chiếc váy bó sát đen, sắc mặt như bạch ngọc, nhan sắc yêu kiều tựa như hoa buổi sớm. Cô thong dong đi ra khỏi khách sạn bắt taxi đến khu thương mại.
Hôm nay quả nhiên là chủ nhật có khác, khu thương mại rất đông, nhiều người tấp nập ra ra vào vào, trên tay đều là túi lớn túi nhỏ. Cô khẽ thở dài tiến vào trong.
Trong đầu suy nghĩ không biết ăn cái gì. Thoáng chốc lại tia mắt sang dãy đồ ăn vặt, mắt cô lại sáng lên một chút.
"Xem nào...sữa chua, sữa chua...đây rồi!" Cô lẩm bẩm lướt từ trên xuống dưới cái tủ lạnh lớn, ngón tay di di theo đôi mắt to tròn mỹ lệ. Khuôn mặt chăm chăm vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-ve-nha-nao/1433273/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.