Tô Hiểu Du nghe vậy không giấu được chút ngượng ngùng liền đưa tay lên vén vén mai tóc, hai má sớm đã hồng hồng, đôi môi cong lên đường cong xinh xắn.
"Phong, sau này nhất định em sẽ đối xử tốt với anh."
Trần Phong cười tà.
"Vậy là trước giờ em vẫn chưa thực sự đối tốt với anh?"
"Ơ, không phải vậy! Ý em không phải vậy đâu."
Bắt gặp nụ cười gian xảo của anh, cô bất mãn nhéo eo anh một cái nhẹ khiến Trần Phong cũng rên khẽ lên một cái. Hành động nhỏ riêng tư của hai người họ vô tình lại làm đám nhân viên tư vấn váy cưới đứng ngoài lề mắt tròn mắt dẹt ghen tị.
Hồi lâu Trần Phong có điện thoại, cuộc gọi hình như rất khẩn cấp.
"Có chuyện gì?"
Anh hơi đẩy nhẹ cô ra một chút, ra hiệu cho cô im lặng để nghe xem đầu dây nói gì.
"Sao?" Trần Phong cao giọng.
Tô Hiểu Du nhìn anh, đôi mắt chớp chớp lo lắng, hình như công ty có chuyện gì đó chăng?
"Được. Được. Ừm."
Không nghe rõ được cuộc trò chuyện giữa hai người. Tô Hiểu Du chỉ thấy Trần Phong nghiêm túc như đang gặp phải vấn đề nan giải. Ánh mắt Trần Phong nheo lại mang theo chút khó chịu khiến cô cũng không vui vẻ gì.
"Lái xe đến khu thương mại Thiên Tân, tầng ba." Nói xong câu cuối Trần Phong liền cúp máy cho vào túi gọn gàng. Sau đó anh quay lại nhìn Tô Hiểu Du vẫn còn đang nhìn anh đáng thương. Dường như cô biết sắp xảy ra chuyện gì, nếu anh nói như vậy có lẽ anh chuẩn bị rời đi. "Công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-ve-nha-nao/1433322/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.