Trần Phong vòng tay qua eo cô, nhìn cô với ánh mắt âu yếm.
"Thử hết đi."
Tô Hiểu Du mở to cặp mắt. Thử hết sao? Sẽ rất mệt.
"Em chỉ cần một thôi." Cô hơi nhíu cặp mày xinh xắn.
Cô nhân viên đứng cạnh đó không khỏi than thầm trong lòng, Tô Hiểu Du quả có người chồng tốt mà không biết tận hưởng. Cứ thử liền ba chiếc có làm sao chứ? Tiếc tiền thay chồng sao? Ki bo ghê!
Nhìn biểu hiện không hài lòng của Trần Phong, cô mới chúm cặp môi dễ thương lại. Đúng là không nói nổi anh.
"Được rồi. Em nghe anh!"
Chỉ khi nói câu này cô nhân viên đứng cạnh mới cười tươi như hoa, tay dang lên kéo cô vào phía trong bức rèm lớn, chính là nơi thay đồ.
"Tôi sẽ biến hóa vợ anh thành nàng tiên xinh đẹp nhất!"
Trần Phong vừa nghe đến "vợ anh" là khóe miệng đã nâng lên đường cong vừa ý. Cô nhân viên này đúng là khéo nịnh đi! Nhưng tốt hơn hết là nên biến hóa vợ anh thành người xinh đến nhất trần gian. Hoặc không...bởi vì trong mắt anh Tô Hiểu Du đã là người xinh đẹp nhất.
Tầm hai mươi phút sau chiếc rèm mới rung rung từ phía trong, có lẽ sắp có người ra rồi.
"Chiếc váy này thật nặng quá." Tiếng Tô Hiểu Du nhẹ nhàng vang lên mang theo sự trách móc.
"Rất đẹp đó. Tiểu thư đúng là mỹ nhân."
Kèm theo giọng nói nịnh hót của cô nhân viên. Phía hai bên chiếc rèm là hai nhân viên nữ khác kéo chiếc rèm ra làm hai. Khoảng trống bên trong nhanh chóng được mở ra.
Trần Phong nhàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-ve-nha-nao/1433320/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.