Hai ngày sau, Diệp Thành đưa Từ Lạc và con trai anh đến viện dinh dưỡng để tiêm ngừa.
Sau khi tiêm ngừa xong, hai người ôm con quay lại xe, đang đi Từ Lạc nghe thấy một thanh âm trầm khàn phía sau vang lên, " Từ Lạc, có phải Từ Lạc không?"
Cô và Diệp Thành quay người lại, người vừa cất tiếng gọi kia không ai khác chính là Lục Hoành, bạn thời đại học của Từ Lạc.
" Lục Hoành?" Từ Lạc có chút vui mừng nhìn đến người đàn ông kia, trong tay y đang xách cái túi lớn trong suốt, bên trong toàn là bỉm sữa, đồ trẻ con các kiểu. Bên cạnh y còn có đi theo môt người phụ nữ, trên tay cũng đang ôm con.
"Từ Lạc, cậu còn nhớ mình hả, cậu dạo này có khỏe không?" Lục Hoành vừa hỏi, mắt lại đảo sang nhìn Diệp Thành bên cạnh. "Chồng cậu hả?"
Từ Lạc cười cười, " ừ, mình vẫn nhớ, cậu ấy cũng có con luôn rồi hả?
Lục Hoành gật đầu, khoe khoang. " Ừ, cậu trong con gái tớ này." Đoạn ra hiệu vợ y bên cạnh, "em à."
Vợ của Lục Hoành bế con lên trước mặt Từ Lạc, Từ Lạc chọt chọt má nó, trêu chọc, " đáng yêu quá."
Diệp Thành một bên trong lòng có chút hoan hỉ, ban nãy nghe câu trả lời của Từ Lạc cho Lục Hoành, cô không phủ nhận chuyện cô có chồng là anh, nên anh vui.
Lục Hoành và Từ Lạc sau khi khoe con trai, con gái nhau, hàn huyên một lát, Lục Hoành bỗng kéo Từ Lạc qua một bên.
Từ Lạc có chút khó hiểu hỏi, "sao thế?"
Lục Hoành do
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-oi-yeu-lai-nhe/47699/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.