Xe ngựa của Hàn đại hộ đứng ngay trước cửa khách sạn, tuy bảo là xe ngựa nhưng thật ra mấy con kéo xe nhìn giống như thằn lằn hơn, mỗi con tầm 7 8 thước, có 4 chân.Trên lưng mấy chúng là những sương phòng, ngồi đó có thể tránh gió thổi mưa rơi, nếu mà mệt quá thì nằm nghỉ chút cũng được.
Lôi Mông huýt gió một cái, bốn con thằn lằn giãy nhẹ một cái trường về đó y hệt mấy con rắn.
Cổ Diêu đứng gần đó thấy mấy cái răng như cọc nhọn trong miệng chúng cùng với cái đuôi dài phủ kín vây mà giáo đâm ko thủng nổi, mới biết cái bọn tích dịch này ko đơn giản, nếu dùng chúng công kích, phỏng chừng thật là kinh khủng. Nếu nói chúng là cá sấu <@ngạc ngư> phỏng chừng là chính xác hơn.
“Sa xỉ ngạc, xem ra hành trình lần này thật là thư thái.” Thiếu nữ reo lên.
Lôi Mông chú ý thiếu nữ, cười cười:”Tiểu cô nương, thật là có mắt nha.”
Thiếu nữ ngọt ngào:”Tại vì nhà ta cũng có sủng vật như thế.”
Lôi Mông kinh ngạc nói:”Vậy nhà cô chắc là rất có tiền.”
Sa xỉ ngạc ngoại trừ làm kỵ mã hay vận chuyển nó cũng có thể như chó săn vậy, khứu giác khá là linh mẫn. Chỉ là sa sa xỉ ngạc là loài ma thú hung bạo, dã tính rất khó trừ, muốn khống chế bọn chúng mà ko có tuần thú sư là ko thể, nói ko chừng cũng có thể bọn chúng sẽ tấn công người. Mà muốn mời tuần thú sư có bản lãnh, tiền hoa tiêu ko thể là nhỏ cho nên Lôi Mông mới nói như thế.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-si-dao-tac/2174296/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.