Một đêm dong bảo qua đi kết thúc trong im lặng, toàn tòa thành vẫn thế đang hồi hợp chờ đợi Đạo soái xuất hiện mà không hề hay biết rằng cái tên này sẽ biến mất một thời gian ngắn.
Còn Vân Phàm cũng vẫn thế, trở lại với cuộc sống học tập, bận rộn với đầy rẫy điều mới lạ, một buổi Tửu sư khóa đúng là không đủ hết sự thèm thuồng của hắn, tuy nhiên với số điểm cống hiến đang vơi dần thực sự quá không đủ.
Nhưng biết làm sao bây giờ phương hướng của học viện là tự lập, họ đào tạo nhân tài đem vào thực dụng, hoàn toàn trái ngược với địa cầu khi một sinh viên ra trường sẽ thất nghiệp vì kém kỹ năng sống.
Tại thế giới này mọi thứ phải được chuẩn bị sẵn sang vì khi đến chiến trường đối mặt là cái chết, bạn không thể có cơ hội để học tập lại từ đầu.
Nghiên cứu kĩ càng để tiết kiệm tiền, Vân Phàm nhận thấy bây giờ không phải là lúc ảo tưởng chế rượu bán kiếm tiền gì cả, hắn cần phải nhập môn đã, thông qua sự chỉ dẫn của gã đong binh mặt sẹo rất nhanh tìm mua được một Tửu ly.
Đây là dụng cụ cơ bản chứa đựng máu Hung thú, vô cùng đặc thù cũng như giúp Vân Phàm cảm nhận được phần bên trong.
Một buổi chiều qua đi tiêu tốn hơn chục phần tài liệu, mọi chuyện vẫn dặm chân tại chỗ, Vân Phàm không đành lòng buông tha mới đi tìm lão tam hỏi:
-“Cao Khoa, chúng ta chiều nay đi tập luyện Ấn kỹ đi.”
Tên này vẫn như mọi ngày giờ này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tan-kiem-vuc/604596/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.