“Tiểu hữu nhận biết lão hủ sao?” Nghe được lời Tiêu Phàm nói, lão giả hơi hơi ngoài ý muốn nhìn Tiêu Phàm, trong nhận thức của hắn, Tiêu Phàm chưa gặp qua mình mới đúng.
Sắc mặt Tiêu Phàm hồi lâu mới khôi phục bình tĩnh, hít sâu một cái, lắc lắc đầu nói: “Không quen biết.”
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng hắn đã dung hợp lão giả cùng một khuôn mặt cùng một chỗ, không khỏi cau mày một cái, trong lòng trầm ngâm nói: “Giống, rất giống!”
“Tiểu hữu cũng không nói thật.” Lão giả mỉm cười, lập tức nghiêm mặt, hơi hơi chắp tay nói: “Lão hủ Tiêu Thần Võ, chào Tu La điện chủ.”
“Tiền bối khách khí, Tiêu Phàm phải chào tiền bối mới đúng.” Tiêu Phàm vội vàng đáp lễ, con ngươi lại thỉnh thoảng đánh giá lão giả, khó nén vẻ kinh ngạc.
Mặc dù hắn đã sớm đoán được Điện chủ Truyền Thừa điện tên là Tiêu Thần Võ, nhưng chính tai nghe được, trong lòng vẫn khó tránh khỏi không bình tĩnh.
Hắn vốn nghĩ bộ dáng của Tiêu Thần Vũ là một trung niên nam tử anh minh thần võ, hoàn toàn không nghĩ tới hắn vậy mà là một lão giả, huyết khí đã cực kỳ khô bại.
Đây cũng là lý do ngay từ đầu Tiêu Phàm không dám nhận người này chính là Tiêu Thần Võ, thật sự là cùng hình tượng Tiêu Thần Võ trong lòng Tiêu Phàm Tiêu khác biệt quá lớn.
Chỉ có thể nói, người không thể xem bề ngoài!
Đương nhiên, cũng là do Tiêu Phàm trước đó đoán sai, nếu không, hắn cũng sẽ không kinh ngạc như thế.
“Trong lòng tiểu hữu có nghi hoặc gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong-sat-than/828005/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.