Đường Phong thâm trầm gật đầu.
- Đó là oán niệm vô tận của bè gỗ…
Phi Tiểu Nhã âm sâm nói, lập tức nở nụ cười khanh khách.
Thật vất vả mới đi qua đường lớn, tìm đến một khách sạn bình dân, bị tiểu nhị trong điếm hung hăng khinh thường một phen, cuối cùng cũng đạt được hai gian phòng hảo hạng.
Bè gỗ kia bị Phi Tiểu Nhã đặt tại hậu viện khách sạn bình dân, thừa lúc nàng tiến vào trong phòng tắm, Đường Phong nhanh chóng chạy tới chỗ để bè gỗ, thu vào trong không gian mị ảnh.
Còn bị nàng lăn qua lăn lại như vậy, Đường Phong ăn không nổi nữa rồi.
Lấy chút bạc để tiểu nhị trong điểm đi một ít quần áo và đồ dùng hàng ngày trong thành, thế giới này có tiền có thể mua được cả ma quỷ, tuy rằng vừa rồi tiểu nhị trong điếm nhìn Đường Phong vô cùng khinh thường, thế nhưng nhìn vào mặt mũi thỏi bạc trong tay, vẫn vui vẻ chạy đi làm chuyện này.
Không bao lâu sau, tiểu nhị đã mua được một gói xiêm y ngăn nắp trở về.
Khi Đường Phong đưa bộ y phục này cho Phi Tiểu Nhã, tròng mắt của nữ nhân này đã trở nên ươn ướt, vẻ mặt e thẹn và cảm động, phối hợp với hình tượng nàng vừa mới tắm rửa xong, đặc biệt hấp dẫn người khác.
- Tạ ơn thiếu gia!
Phi Tiểu Nhã ngọt ngào nói.
- Ngươi chới đùa thành nghiện rồi sao?
Đường Phong trừng mắt nhìn nàng.
Lúc này Phi Tiểu Nhã mới khôi phục trạng thái bình thường, cười cười nhìn hắn vô cùng quyến rũ.
Trở về phòng của chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong/451028/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.