Cỗ linh khí nồng nặc này khiến hai người Đường Phong và Chung Lộ biến sắc. Cự điêu dùng trảo moi từ ngực của cự điêu bất động kia một vật, vật trên cự trảo của nó là một khối tinh thể dài khoảng chừng một thước hơn có hình lục lăng toát lên vẻ trong sáng.
Dùng mắt thường nhìn lại, thậm chí có thể thấy được quang mang của linh khí đang di chuyển xung quanh khối tinh thể.
Linh khí tinh thuần giống như thủy triều ào ạt xông ra, trong nháy mắt hai người Đường Phong và Chung Lộ nảy sinh cảm giác cực kỳ ngây ngất, mỗi một giác quan đều được mở ra hết cỡ, tận hưởng sự vui sướng lan vào khắp mọi nơi.
Cự điêu cúi đầu xuống, đưa khối tinh thể tới trước mặt Chung Lộ, khẽ gật đầu.
Chung Lộ vươn tay nhận lấy khối tinh thể, vừa mới cầm vào tay trong nháy mắt liền có một loại cảm giác tràn đầy mê hoặc và mơ màng, miệng của nàng phát ra tiếng rên rỉ, Đường Phong nghe được không khỏi rộn ràng trong lòng.
- Công tử, bên trong thứ này có ẩn chứa linh khí vô cùng khổng lồ, vô cùng tinh thuần.
Chung Lộ đỏ mặt nhẹ giọng nói.
- Để ta xem.
Đường Phong đưa tay tiếp nhận, phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy trên khối tinh thể hình lục lăng dài một thước không có chút tỳ vết, ngoài trừ có chút quang mang ở bên ngoài khiến người khác không thể nhìn gần, hơn nữa cầm ở trên tay liền có một cỗ linh khí mạnh mẽ xông vào trong cơ thể của chính mình, mặc dù không vận công hấp thu thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong/670972/chuong-1142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.