Kiếm pháp chi đạo, mỗi người đều có thể tu luyện, từ cao thủ đứng đầu, cho đến hài đồng ba tuổi, nhưng muốn luyện tốt, không phải là việc đơn giản.
Muốn đạt tới đỉnh phong của kiếm thuật, cương tâm nhất định phải là kiếm! Chỉ cần điểm này, đã hạn chế sự phát triển của vô số người.
Riêng cương tâm là kiếm vẫn chưa đủ, còn cần ngộ tính và cố gắng.
Ngoài ra cảm ngộ đối với kiếm pháp cũng được phân thành vài tầng, bắt đầu từ cảm ngộ đệ đẳng nhất, cho đến Phúc Chí Tâm Linh Kiếm Tâm Thông Minh.
Kiếm Tâm Thông Minh là một cảnh giới, dù là bất kỳ người luyện kiếm nào cũng có thể cảm ngộ, sau khi cảm ngộ đến cảnh giới này, một kiếm trong tay, dù không học qua kiếm pháp, cũng biết nên khu động trường kiếm như thế nào, nên ngăn địch giết địch như thế nào, ví dụ như Thiên Tú Mạc Lưu Tô, đã cảm ngộ cảnh giới này, nhưng bình sinh nàng không thích tranh đấu, cương tâm cũng không phải là kiếm, cho nên có Kiếm Tâm Thông Minh nhưng kiếm thuật lại không phát triển bao nhiêu.
Sau Kiếm Tâm Thông Minh, chính là Thiên kiếm, thiên địa vạn vật đều là kiếm.
Những người mà Đường Phong tiếp xúc, chỉ có lão nương Diệp Dĩ Khô là đạt tới cảnh giới này, mà ngay cả Âu Dương Vũ, chẳng qua là mới nhìn trộm đến cánh cửa này mà thôi, vẫn chưa đạt tới Thiên kiếm chi cảnh.
Đường Phong vốn cho rằng Thiên kiếm chính là cảnh giới cao nhất của người dùng kiếm, nhưng sau khi nhìn thấy thi thể của Kiếm Thần hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-thuong/671312/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.