Bấm điện thoại một lúc thì cũng đã gần đến giờ của Tĩnh Di tan làm, cô đi về phía bếp của mình và đến tủ lạnh lấy nước uống, cô để ý thấy đồ ăn trữ trong tủ lạnh vẫn còn rất nhiều, cô sợ để lâu thì thức ăn sẽ không còn tươi nữa.
Đứng suy nghĩ một lúc cô quyết định trưa nay sẽ làm thức ăn cho Tĩnh Di, vừa tiện, vừa an toàn lại là chính tay cô làm nữa.
Nhà cô thì cũng thoáng mát đầy đủ tiện nghi, không cần phải ra ngoài ăn vừa nóng nực thức ăn thì cũng không đủ chất.
Dạo này Tĩnh Di thoạt nhìn cũng đã gầy đi phần nào, cần phải bồi bổ nhiều hơn.
Suy nghĩ đến đó cô nhoẻn miệng cười rồi lấy thức ăn ra sơ chế, sau một hồi chật vật dưới bếp thì tất cả cũng đã tươm tất, sạch sẽ chỉ cần đi rước Tĩnh Di về rồi chế biến là được.
Cô tháo bỏ tạp dề treo lại chỗ cũ, rồi đi lên nhìn đồng hồ.
Vừa đến giờ Tĩnh Di tan làm, cô nhanh chóng chuẩn bị che chắn cho bản thân mình rồi rời khỏi nhà trong vòng tích tắc...
***
Đến chỗ của Tĩnh Di làm, lần này cô không đứng bên lề đường nữa mà đi đến trước chỗ Tĩnh Di làm, cô biết rằng Tĩnh Di cũng đã rất mệt mỏi sau giờ đi làm còn phải lội bộ qua đường giữa trời nắng gắt thế này cô cũng không nỡ.
Hôm nay Tĩnh Di ra trễ hơn mọi ngày, cô vừa ra đã thấy Lạc Uyển đứng đó trong lòng liền cảm thấy vui vẻ.
Cô đi đến gần Lạc Uyển nhoẻn miệng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-ghe-ngang-tim-em/2573134/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.