“Anh muốn gì?” Người đó nhìn vẻ mặt Lệ Vi Lan, trong lòng có thêm vài phần phức tạp: vừa có biết ơn, vừa có do dự, còn mang theo vài phần nửa tin nửa ngờ.
Lệ Vi Lan chỉ cười cười: “Tôi có vài người bạn, nếu bọn họ đồng ý rời đi cùng tôi, anh hãy thả bọn họ đi.”
***
Khi Lệ Vi Lan rời khỏi Đằng Long, Trần Phong đã dẫn theo những đứa trẻ trong cô nhi viện đợi ở nơi đã hẹn.
Đêm nay căn cứ Đằng Long rất hỗn loạn.
Khắp nơi đều là tiếng s.ú.n.g hỗn loạn, ồn ào, Trần Phong biết, đối với hắn, chỉ cần có thể bảo vệ tốt những đứa trẻ này là đủ rồi.
Những đứa trẻ ôm chặt con búp bê đồ chơi trong tay.
Bắt đầu từ một hôm nọ, một đứa trẻ ra ngoài truyền tin suýt bị đánh, nhưng con búp bê trong tay nó lại biến thành một con rô bốt cao nửa người đánh ngược lại người đó một trận, sau đó những đứa trẻ trong cô nhi viện đã biết --- mỗi người chỉ có một thứ này, nhìn không khác gì búp bê bình thường, thực tế lại là bùa hộ mệnh của chúng.
Nếu thực sự gặp nguy hiểm, ném búp bê ra là có thể bảo vệ tính mạng.
Mặc dù lần trước con búp bê đó chỉ có thể dùng một lần, dùng xong lại biến về trạng thái bất động, nhưng những đứa trẻ nắm chặt con búp bê trong tay, đều cảm thấy như nắm được sức mạnh an tâm.
Sau khi gặp những đứa trẻ, Hi Nam cũng dẫn theo bạn tốt của mình --- Tôn Nhất Phi dị năng hệ thổ.
Bọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-tinh-nuoi-trung-boss-mat-the/2722492/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.