Cho nên sáng sớm hôm sau, Diệp Thắng Kiền tự mình đến bệnh viện đón con trai về. Xe dừng lại trước cửa bệnh viện, vừa đúng lúc Diệp Tu từ trong bệnh viện đi ra, âu phục trắng, sơ mi đen khắc họa vẻ trầm ổn của anh, anh ngẩng đầu lên nhìn đến ba sau đó thản nhiên khom người, nét mặt cung kính,
Diệp Thắng Kiền thì thào tự nói, “Sao lại giống trước kia nữa rồi!”
“Lái xe đi!” Diệp Tu theo ông ngồi vào bên trong xe, nhìn không chớp mắt, trêи đầu gối là giấy tờ dồn lại trong hai ngày qua. “Con muốn nhanh chóng về công ty xử lý giấy tờ.”
Diệp Thắng Kiền hứng thú liếc mắt nhìn anh một cái sau đó nhịn không được cười. “Ở trước mặt ba mà còn giả bộ làm gì.”
Diệp Tu bình tĩnh nhìn thoáng qua ông, rồi tiếp tục xem giấy tờ trêи tay: “Ba hai ngày nay có đến công ty không? Bên trong có thay đổi gì không?”
Diệp Thắng Kiền hừ lạnh, “Nhờ phúc tổng giám đốc Diệp ngài đấy! Không có ngài hai ngày này công ty vẫn hoạt động bình thường. Này! Ba nói con này, con tính giả vờ giả vịt tới khi nào.”
“Ba, báo cáo tài chính hàng năm này ba đã xem qua chưa?” Diệp Tu tiếp tục đề tài của mình.
“Con trai, con đừng có giả vờ nữa.” Diệp Thắng Kiền bám riết không tha. “Trêи xe này ngoài tài xế, chỉ có ba với con thôi.”
Diệp Tu dứt khoát không nói nữa, lật giở từng tờ, từng tờ giấy tờ tài liệu. Diệp Thắng Kiền trầm ngâm quan sát, vẻ mặt con trai ông lúc này rất tự nhiên,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-toi-la-paparazzi/2196466/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.