Cuối cùng, Vu Tư Linh nghĩ ra một cách, cô âm thầm đi theo mấy bác gái, học theo cách họ trả giá, nhờ vậy mà thuận lợi kì kèo được thêm vài cọng hành cùng với mấy củ tỏi.
Vu Tư Linh dương dương đắc ý show ra thành quả của mình: "Chị xem, thấy thế nào?"
Lê Nguyệt Uẩn nhỏ giọng tán thưởng: "Lợi hại lợi hại, không hổ là Linh Linh."
"Tất nhiên rồi!"
Vu Tư Linh tự hào hếch cằm lên, liếc nhìn đồng hồ, vội thúc giục: "Aish, trễ rồi, chị mau đi làm đi, sáng nay em không có tiết, chị không cần đưa em đi học."
"Được, vậy chị không lên lầu nữa, chiều nay em tự đi học phải cẩn thận nha."
"Không sao đâu." Vu Tư Linh kiễng chân rướn người nhìn theo, thấy chị đã đạp xe đi xa mới chạy vọt về nhà. Sau khi cất đồ ăn vào tủ lạnh tí nị, cô xuống lầu chạy về hướng ngược lại, lao ra khỏi cổng sau của ngôi làng, gọi một chiếc xe, "Bác tài, đến Tân Đông Phương*."
(*Tập đoàn giáo dục chuyên cung cấp các dịch vụ giáo dục tư nhân ở Trung Quốc, trụ sở đặt tại quận Hải Điến, thành phố Bắc Kinh.) Là thời điểm học tập kỹ năng chân chính! Tân Đông Phương nằm ngay bên ngoài làng đại học, đối diện với cổng chính trường Lam Tường. Hôm qua cô viết một bài trên Diễn đàn làng đại học, bày tỏ nguyện vọng sẵn sàng trả giá cao để tìm một học viên ở Tân Đông Phương cho cô học ké một khoá, ngay sau đó đã có người ứng cử.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-toi-ngay-nao-cung-phai-gia-ngheo/2751075/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.