Cửu Thiên bước đến bên cạnh cái vạc, lúc này Ngô Tân nói: "Cởi quần áo ra rồi vào đi.
Cho con thử trước, xem ngày đầu tiên con có thể trụ được bao lâu.
Với thiên phú của con mà muốn Luyện Khí, thì còn có chút khó.
Tuy ta đã giúp con rửa gân tẩy cốt, thay da đổi thịt nhưng vẫn còn thiếu một số thứ.
Cho nên ải Luyện Thể đầu tiên này là rất quan trọng, con cố gắng kiên trì được càng lâu thì càng tốt."
Lúc này Cửu Thiên mới nhớ ra, theo truyền thuyết, người Luyện Khí đều là những người có thiên phú phi thường, người bình thường căn bản không có hy vọng tu luyện, nhưng thiên phú phi thường rốt cuộc là phải như thế nào mới được tính? Nghĩ đến những thứ này, Cửu Thiên lên tiếng hỏi: "Sư phụ, vậy rốt cuộc người có thiên phú thế nào mới có thể làm Luyện Khí sĩ?"
Ngô Tân nói: "Ừm, đương nhiên là người có duyên với trời đất, có đủ nguyên dương hoặc nguyên âm.
Ví như người sinh ra đã có thể điều khiển được nước và lửa, không sợ sấm sét, người có thể dùng gió, v.v.
"
Cửu Thiên há to miệng, quả nhiên nlà phải có thiên phú phi thường.
So như vậy, thì anh đúng là một người bình thường "vô dụng".
"Sư phụ, vậy con còn hy vọng trở thành một người Luyện Khí sao? Con bình thường như vậy."
Ngô Tân cười nhẹ một tiếng, vẻ mặt lộ ra vẻ tự tin.
"Những người Luyện Khí khác không thể nhận một đệ tử như con, nhưng ta có thể.
Nghĩ lại khi đó, ta cũng là một người có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-ton-dinh-cap/1864350/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.