Hàn Văn Vũ khiếp sợ trước máy tính, nhìn tin tức liên quan, hắn khiếp sợ không thốt nên lời, nhất là nhìn thấy bảo bối nhỏ đáng yêu, bộ dáng giống cô như đúc, đôi mắt to cong cong sáng ngời nhìn ống kính, không hề sợ hãi, môt sức mạnh vô hình làm cho trái tim người ta không nhịn được run lên, hắn thở dốc một hơi, nhớ sáu năm trước, Hạ Tuyết lặng yên rời khỏi, hóa ra là vì cô mang thai sao ?
Hốc mắt Hàn Văn Vũ đỏ lên, lập tức cầm chìa khóa, chạy vội ra bên ngoài, nhảy lên chiếc xe của mình, vừa nổ máy xe, vừa bấm số điện thoại Hạ Tuyết! ! "Alô!" Hạ Tuyết nhận điện thoại, có chút chột dạ kêu nhỏ: "Hey! Trai đẹp !" "Đừng đánh trống lãng với tôi! ! Bây giờ cô đang ở đâu?" Hàn Văn Vũ lập tức hỏi. "Ở trên xe, chuẩn bị trở về Phòng Tổng Thống!" Hạ Tuyết có chút bất đắc dĩ cười nói. "Cô ở yên đó cho tôi! ! Không được đi chỗ khác! Tôi lập tức đi tìm cô!" Hàn Văn Vũ cúp điện thoại, đạp mạnh chân ga, phóng xe thẳng về phía trước! ! "Who?" Daniel ngạc nhiên hỏi. Hạ Tuyết quay đầu nhìn Daniel mỉm cười nói: "Văn Vũ!" Daniel suy nghĩ, mỉm cười hỏi: "Có phải vì chuyện Hi Văn hay không?" "Uh`m!" Hạ Tuyết có chút cười khổ nhìn hắn nói: "Chuyện em mang thai, chỉ vài người biết!" Daniel suy nghĩ, gật đầu, sau đó dịu dàng quay đầu qua, phủi nhẹ trên vai Hạ Tuyết, hỏi: "Vừa rồi có khỏe không? Trong cuộc sống sau này, có thể tiếp tục phải nhận lấy những chuyện nhạyTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-truoc-gia-tren-troi-cua-tong-giam-doc/397929/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.