Không có cái ngu nào như cái ngu nào!
Vô Ưu nhìn công chúa bình thản dựa vào người mình an tĩnh đọc sách, trong lòng khóc không ra nước mắt.
"Ân, trong Thiên Trung Dung, Khổng Phu T ử có viết ..."
Tích Nguyệt hơi ngửa đầu, đôi mắt trong suốt nhìn nàng, mỉm cười yếu ớt nói: " Độ l ượ ng bao dung, ôn hòa, giáo hóa, không báo thù kẻ vô đạo, đó là s ứ c mạnh của Ph ươ ng Nam, ng ườ i Quân t ử ở đấy. Mặc giáp, c ưỡ i ng ự a, xông pha giáo mác, đến chết không chán, đó là s ứ c mạnh của Ph ươ ng Bắc, kẻ C ườ ng bạo ở đây..."
"Hả..?" Vô Ưu sửng sốt nhìn nàng, mấy vài phút để đại não xử lý thông tin. Phải biết rằng lãnh thổ của tất cả các Quốc gia ở thời cổ đại không giống như ở hiện tại.
Theo những gì nàng biết, thì tổ tiên của người Việt Nam hiện nay đã từng định cư lâu đời và là chủ nhân đích thực của vùng đất phía Nam châu thổ sông Trường Giang (Dương Tử).
Sau đó người Hán, bắt nguồn từ bộ tộc Hạ ở lưu vực sông Hoàng Hà xua quân tràn xuống đánh cướp, lấn chiếm đất đai. Người Bách Việt lúc đó chống không lại, đa phần đều bị Hán hóa, một bộ phận bỏ chạy dọc theo những con sông lớn (sông Hồng, sông Mã) xuống lãnh thổ phía bắc Việt Nam ngày nay,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/vo-uu-truyen-ky/172175/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.